Tôi chỉ dám từ xa đứng nhìn
Em cười và nói chuyện tíu tít
Bên ai đó kia không phải tôi
Từ giây phút đó thất bại rồi...
Tôi buồn và tôi cũng rất đau
Nhưng tôi-em,đâu phải của nhau
Nên trái tim tôi thêm nhạt màu
Chôn chặt trong lòng,lệ rơi mau..
Giá mà lúc trước tôi đen tối
Lôi em vào cuộc đời của tôi
Gắn bó với nhau chẳng xa rời
Thì đâu đến nỗi lệ tuôn rơi...
Giờ đây có lẽ tôi phải tìm
Là sự lặng im khi gặp lại
Là sự kiên quyết trong trái tim
Là phải quên em ở trong tim...
Tôi lặng nhìn khi thấy em đau
Nhưng phải thế thôi,tim nhạt màu
Tôi cũng thấy buồn khi em ngã
Nhưng làm gì đây,tình đã xa...
Thấy được em vui bên tình mới
Hạnh phúc thay em,lại yêu đời
Tôi về tiếp tục,lại mong nhớ
Ông trời cũng rơi lệ vì đời!
Có lẽ vì tôi yêu rất nhiều
Mà bấy lâu nay tôi vẫn yêu
Có lẽ vì yêu quá sâu đậm
Mà em vẫn ở trong thâm tâm...
Anh nghĩ quên em được rồi
Mà sao những khi chiều tối
Khi mặt trời,khuất dần theo tối
Lại muốn cùng em ngắm hoàng hôn...
Yêu em,có lẽ tôi quá yêu
Tôi đã nợ em quá nhiều điều
Ở trong kiếp trước hay là sao
Mà giờ không quên em ngày nào?