Con đường ta đi không hoàn mĩ
Không hề đẹp như ta đã nghĩ
Mà toàn điều không tốt đẹp
Mà toàn buồn đau phải không em?
Đời như một giấc mơ
Còn em là vần thơ
Hòa nhập vào trong đó
Tạo nên một hồn thơ
Đang bơ vơ trên bước đường đời
Quen cô đơn,một mình bước trên đường
Giờ khổ đau,cũng chẳng còn lệ vương
Vẫn một mình,trên con đường ta bước
Chẳng thể nào ngăn được bước ta đi…
Nếu trái tim em là ngục tù
Anh xin nguyện làm thằng ngu vào đó
Vào trong đó nếm mọi điều đau khổ
Vào trong đó nếm đủ mọi cực hình