Hạnh phúc là gì khi đôi ta lạc bước
Giữa cuộc sống bộn bề mọi lo toan
Đến bao giờ tim thôi không thổn thức
Nhớ về em người không thuộc về ta.
Ta tưởng rằng sẽ có thể quên em
Như lòng ta còn điều gì vương vấn
Bao năm qua chẳng quên nổi mùi hương
Với đôi môi vị ngọt ngào say đắm.
Ta lạc nhau từ buổi ấy tiễn biệt
Anh biết rằng từ đó sẽ mất em
Nhưng trái tim còn yêu em tha thiết
Biết bao giờ mới có thể quên em.
Anh đã khóc khi đôi ta lạc bước
Em vô tình em cất bước ra đi
Bỏ lại anh với trái tim rỉ máu
Biết bao giờ tình yêu mới phai màu.
Ngày hôm nay tin em bước theo chồng
Bộn bề lo toan anh giật mình bật khóc
Anh ngỡ rằng chỉ xa nhau phút chốc
Bảy năm sau em cất bước theo chồng...
Nơi phương xa anh sẽ quên đi mãi
Một hình ảnh đã trong ví bấy lâu
Một hình ảnh quanh quẩn ở trong đầu
Và giờ đây nó cần phải xóa đi.
Anh chẳng trách em khi tình yêu lỡ làng
Chẳng biết nữa mọi thứ phải lo toan
Anh một mình còn thức trong đêm vắng
Cà phê buồn lắng đọng cả không gian.
Anh đã biết anh đã quá muộn màng
Em bên người khác chẳng phải là anh
Tình yêu ngày đó sao quá mong manh
Nhanh đến nhanh đi một chuyến tốc hành.
Anh đã thử đem lòng yêu người khác
Nhưng chẳng thể quên được bóng hình em
Anh chẳng hiểu điều gì còn vương vấn
Mà đến giờ anh chẳng thể quên em.
Tạm biệt em yêu vợ của người ta
Anh một mình bước tiếp quãng đường dài
Chúc em yêu được bình yên hạnh phúc
Người của hôm qua đã quên hết rồi....
Anh chúc em với muôn vàn hạnh phúc
Mọi tốt lành sẽ hướng tới bên em
Anh sẽ quên em quên đi một lời hứa
Chẳng còn nợ nhau nữa phải không em ?