Chẳng hiểu vì sao,tôi yêu em
Mà sao tôi lại nhớ em nhiều
Chẳng lẽ vì em quá dịu hiền
Hay tại vì em đẹp như tiên?...
Tôi chẳng hiểu sao tôi lại nhớ
Cứ nhắm mắt lại tôi lại mơ
Nhiều lúc tưởng như mình ngạt thở
Thì lại tan biến theo vầng thơ...
Có thể chờ em cả cuộc đời
Cho dù răng rụng tóc có bạc
Tôi không thể gạt em khỏi cuộc đời
Dù em đang ở bên người mới...
Nhiều lần tôi tự hỏi lòng mình
Tại sao tôi trao em trái tim
Tại sao tôi lại cứ đi tìm
Thứ tình yêu không thuộc về mình...
Đã nhiều lần dặn lòng đinh ninh
Hãy quên em đi, một bóng hình
Hãy quên em đi kẻ phụ tình
Nhưng sao tôi lại quá si tình...
Chẳng hiểu vì sao giây phút ấy
Muốn cuốn quýt lan tỏa hơi ấm
Tạo cho em một cảm gíác bình yên
Vậy mà em đá anh chả thương tiếc...
Nhiều lúc mải suy nghĩ miên man
Làm sao để hạnh phúc lan tràn
Làm sao tìm cảm giác an toàn
Khi tình yêu,như nấm mồ hoang...
Chẳng hiểu vì sao tim run rẩy
Cảm giác ngày xưa ấy tràn về
Hoà vào cơn mưa lạnh trong đêm
Tôi lại muốn trở về nơi ấy...
Tại sao ông trời lại ác thế
Đã đưa người đẹp là em đến
Rồi đưa em đi khỏi trong đêm
Ông làm trái tim tôi tái tê
Ông thật ác lắm...tên...chúa tể...