Giọt mưa buồn trong đêm trăng vắng lặng
Tiếng ve sầu như giục giã bằng lăng
Hàng phượng buồn tiếng còi xa văng vẳng
Cho tâm hồn bay bổng tận cung trăng...
Nhiều đêm rồi anh có những giấc mơ
Rằng anh thấy một bóng dáng mờ mờ
Một cô gái với ánh mắt thơ ngây
Và nụ cười chiếc răng duyên thật đẹp...
Anh giật mình tỉnh giấc trong cơn mơ
Bỗng bàng hoàng anh thấy mình thật khờ
Tại sao lại đưa em vào trong những giấc mơ
Tai sao đưa em vào trong những vầng thơ?
Đã quá nhiều lần trong giấc mơ
em tới đây với gương mặt ngây thơ
Khiến anh giật mình đôi mắt mở
Tưởng là đã gặp được nàng thơ...